tieu bach tho em chay dau

Công việc của những người lính cứu hỏa tuy gian khổ, đầy rẫy nguy hiểm nhưng họ luôn giữ ngọn lửa nhiệt huyết với nghề và sẵn sàng 'ngược chiều' với nạn nhân để đương đầu với 'bà hỏa', nhằm giành giật sự sống cho người gặp nạn, cũng như bảo vệ tài sản Lễ Đại Nghĩa ở Thôn Liên Thành xã Cẩm Nhượng được tổ chức vào ngày 16 tháng Giêng hàng năm, đây là cúng tế cho những vong hồn không có người thân thờ phụng, đã diễn ra trong không khí hết sức trang trọng ở xã Cẩm Nhượng. Ngày 25/9, Trung tâm Hoa Kỳ tại Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh (thuộc Đại sứ quán và Lãnh sự quán Hoa Kỳ), STEAM for Vietnam và Đại học Bách Khoa Hà Nội tổ chức Lễ bế mạc và trao giải Giải đấu giao hữu Robotics cấp Quốc gia sử dụng VEX IQ - National Robotics Tournament 2022. 24 quán karaoke ở Bình Dương bị xử phạt trong ngày đầu ra quân. Phạm Hiền. 10/09/2022 07:27 (GMT+7) 0:00 / 0:00. 0:00. Nam miền Bắc. GD&TĐ - Lực lượng chức năng tỉnh Bình Dương đã phát hiện, xử lý hàng chục cơ sở kinh doanh karaoke vi phạm quy định về an toàn phòng cháy chữa cháy Tiểu Bạch Thỏ, Em Chạy Đâu Cho Thoát , chương 32 của tác giả Nguyễn Ngọc Trân Quế cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại SStruyen.com. Site De Rencontre Moi Et Toi. Cuốn truyện "Tiểu bạch thỏ em chạy đâu cho thoát" là câu chuyện về Hắc Bạch Lam và Lâm Mạn Ninh, Lâm Mạn Ninh một ngụn liền "ăn" sạch Hắc Bạch Lam sau đó chuồn đi không để lại dấu vết nào. Đối với việc bị người ta "ăn" xong bỏ chạy rất tức giận, quyết định phải đi tìm cô bằng được, bắt cô chịu trách nhiệm với hành động của chỉ có thế, Lâm Mạn Ninh còn giống như chiếc vòng kim cô chuyên để đối phó với tính trăng hoa của Hắc Bạch Lam. Trời đất đều không thể khiến anh sợ, chỉ sợ mỗi việc cô biến truyện Tiểu bạch thỏ em chạy đâu cho thoát gồm 99 chương Chương 1 Phòng tổng thống Chương 2 Mây mưa một đêm 18+ Chương 3 Rời đi Chương 4 Điều tra Lâm Mạn Ninh Chương 5 Gặp lại tiểu bạch thỏ - Một đêm ướt át 18+ Chương 6 Cha con xích mích? Chương 7 Chuyện quá khứ khó quên Chương 8 Trốn ra ngoài bị phát hiện Chương 9 Hắc biến thái Chương 10 Vận động trên giường18+ Chương 11 Cuộc điện thoại khiến Tiểu Ninh tức giận Chương 12 Đột nhập vào phòng Chương 13 Nhớ em nên đến Chương 14 Đến Lâm gia Chương 15 Chu Diệu Mẫn đến tìm anh Chương 16 Hoắc Thuyến trở về Chương 17 Về nước Chương 18 Em vẫn ổn chứ? Chương 19 Mùi nước hoa của phụ nữ Chương 20 Trịnh Kiều Ân đến Chương 21 Bữa cơm tối Chương 22 Ngã cầu thang Chương 23 Phát hiện sự thật Chương 24 Lạnh lùng từ chối lời xin lỗi Chương 25 Gặp ở nhà hàng Chương 26 Bắt về Chương 27 Điều kiện Chương 28 Bữa cơm tối Chương 29 Âm mưu Chương 30 Chu Diệu Mẫn chết Chương 31 Đến nơi Chương 32 Một đêm mây mưa 18+ Chương 33 Thi học kì Chương 34 Giám thị coi thi Chương 35 Vụ án Chương 36 Sự thật Chương 37 Phạt18+ Chương 38 "Vậy ăn anh nhé? Chương 39 Bệnh Chương 40 Chúng ta có hôn ước từ trước Chương 41 Trị bệnh trăng hoa Chương 42 Tên biến thái Chương 43 Tô Duệ đến nhà tìm Chương 44 Phòng tắm18+ Chương 45 Tìm gặp Chương 46 Tốt với em là vì yêu em Chương 47 Phòng vệ sinh Chương 48 Giới thiệu em với gia đình anh Chương 49 Căng thẳng Chương 50 Hắc Bạch Lam, em yêu anh! Chương 51 Cuồng nhiệt18+ Chương 52 Say xỉn Chương 53 Có qua phải có lại! Chương 54 Làm loạn trong phòng vệ sinh Chương 55 Lời nhắc nhở Chương 56 Bị phá đám Chương 57 Mang thai Chương 58 Cơm tối Chương 59 Giúp đỡ Chương 60 Cơm tối18+ Chương 61 Bắt cóc Chương 62 Ngất xỉu trong phòng thay đồ Chương 63 Tất cả đều bình thường Chương 64 Chiếc ly vỡ? Chương 65 Xe bị hư Chương 66 Lấy anh nhé! Chương 67 Em sao vậy? Chương 68 Hắn ta là thụ Chương 69 Xảy ra chuyện Chương 70 Đi nhờ xe Chương 71 Bài báo Chương 72 Đưa ra quyết định Chương 73 Em nói tôi là thụ sao? Chương 74 Chúng ta kết thúc rồi! Chương 75 Thiệp mời Chương 76 Rối loạn trí nhớ Chương 77 Thuốc giải Chương 78 Xảy ra tai nạn Chương 79 Đêm tân hôn Chương 80 Bắt tại trận Chương 81 Quyết định ra đi Chương 82 Biết chuyện Chương 83 Bước đầu kế hoạch Chương 84 Rắc rối Chương 85 Xử lí Chương 86 Tình trạng của Mạn Ninh Chương 87 Đưa Mạn Ninh về nước Chương 88 Đơn li hôn Chương 89 Hắc Bạch Lam xảy ra tai nạn Chương 90 Tỉnh lại Chương 91 Cuồng dã18+ Chương 92 Nói chuyện cùng với bố của anh Chương 93 Bất ngờ Chương 94 Cầu hôn Chương 95 Đại kết cục18+ Chương 96 Ngoại truyện Thời gian mang thai Chương 97 Ngoại truyện Bốc thăm trúng thưởng Chương 98 Ngoại truyện Buổi giã ngoại Chương 99 Lời của tác giảCLICK LINK DOWNLOAD EBOOK TRUYỆN TẠI ĐÂY. Không cần một chút ánh sáng nào anh liền có thể chạm trực tiếp đến ngực cô, bầu ngực ấm nóng, căng tròn. Bàn tay điêu luyện của anh khẽ xoa năn đôi gò "Ưm..." Lâm Mạn Ninh đang ngủ bị bàn tay kia càn rỡ thì cảm giác được nơi ngực mình rất rên yêu kiều như vậy, nghe chân thật như vậy khiến anh khẽ nuốt nước bọt, yết hầy di chuyển khó anh bỏ qua bầu ngực kia lần mò xuống xoa hông cô, Lâm Mạn Ninh khẽ cau "Đừng nháo nữa...ưm.." Giọng cô vang lên trong đêm tối nghe thật hay, như một tiếng dương cầm nhẹ Bạch Lam cau mày, giọng nói này không phải của Chu Diệu Mẫn, anh đưa tay bật công tắc đèn chốc căn phòng sáng trưng, Lâm Mạn Ninh với chiếc váy đỏ nằm trên giường được ánh sáng vàng nhạt chiếu xuống trông thật xinh khẽ nâng cằm cô lên"Cô bé, cô là ai?"Lâm Mạn Ninh hất tay anh ra"Đừng chạm...nhột quá."Hắc Bạch Lam mỉm cười, một tiểu bạch thỏ ngây thơ như thế tự nguyện dâng cho anh, anh có ngu mới không "Cô bé, muốn bao nhiêu, em cứ nói, chỉ cần tối nay ngoan ngoãn."Lâm Mạn Ninh nắm lấy cổ tay anh, đôi mắt nhất quyết không mở ra. Hắc Bạch Lam nắm chặt hai cổ tay cô giơ lên đỉnh môi anh nhắm trúng môi cô mà hôn ngấu nghiến, lưỡi anh đi vào khoang miệng cô càn quét, tuy có mùi rượu nhưng cô lại không làm anh ghét bỏ, chỉ thấy vị trong miệng cô thật đặc biệt, thật Mạn Ninh cảm nhận được thứ gì đó mát mát ở miệng mình, cô khẽ mở đôi môi ra hứng lấy, điều này làm cho anh dễ dàng xâm nhập vào bên trong "Ưm...ư.." Lâm Mạn Ninh khẽ rên lên, nụ hôn quá nóng bỏng, đối với anh là như vậy, nhưng đối với cô thì khó thở muôn vạn rời khỏi đôi môi đã sưng tấy của cô, lưỡi liếm nhẹ lên xương quai xanh, hai cánh môi anh mút nhẹ lên từng tấc da thịt ở cổ của dấu hôn đỏ chót được lưu lại, Hắc Bạch Lam hài lòng nhìn tác phẩm do mình tạo ra. Lưỡi anh di chuyển xuống bên dưới ngực cô, vì mặc váy dạ hộ nên Lâm Mạn Ninh không mặc áo ngực mà chỉ dán một miếng be bé để che đi đầu ngực của anh gạt qua miếng dán đó, trực tiếp mút lên đầu ngực "Ưm..ư..a..." Lâm Mạn Ninh thốt lên những tiếng câu Bạch Lam đưa tay cởi đi bộ váy vướng víu trên người cô, một thân hình đẹp đẽ như tạo hóa của trời đất hiện ra, làn da trắng hồng không tì vết, bầu ngực phập phòng, huyệt động lấp ló sau tấm vải mỏng của quần hôn nhẹ lên huyệt động của cô, nơi đây vẫn chưa ướt lắm, cách một lớp vải anh khẽ hít hà mùi hương. Thật tuyệt!Anh khẽ tách chân cô ra, Lâm Mạn Ninh trong men rượu chỉ biết nắm chặt lấy drap cởi chiếc quần trong của cô đi, nơi tư mật hiện ra không chút che đậy, anh thở hắt rồi cúi đầu xuống, đưa lưỡi liếm nhẹ lên huyệt động "A...nhột quá...ưm...ư.." Lâm Mạn Ninh ưỡn Bạch Lam sục sạo bên trong hoa huy*t cô, rốt cuộc cũng có nước, vì chưa phát triển hết nên nơi đây sẽ lâu ướt hơn những người phụ nữ kinh nghiệm của anh thì đây là một cô gái sạch sẽ, vẫn còn lần đầu tiên, điều này càng làm anh cao hứng hơn, nhất định sẽ cho cô một trải nghiệm đầu đời đáng tay thon dài của anh miết nhẹ huyệt động, nơi đó hồng hào trông thật đẹp mắt. Ngón tay anh khó khăn đi vào bên "Ưm...thoải mái quá..ư..ư..a.." Lâm Mạn Ninh không còn biết được điều gì ngoài nói ra tất cả những gì mình cảm nhận và tay anh thay phiên làm càn ở huyệt động non nớt của cô, Lâm Mạn Ninh rốt cuộc cũng đã chịu khuất phục, khi anh chuẩn bị đi vào bên trong cô thì đôi mắt ngấn lệ khẽ mở Bạch Lam không hề bất ngờ vì việc cô thức giấc, anh chưa để cô định thần lại đã cúi đầu xuống hôn lên môi Mạn Ninh khẽ mở miệng cho anh đi vào, đây là nụ hôn vừa rồi cô cảm nhận "Ưm...đau quá...a..." Cô khẽ la Bạch Lam cau mày, trán lấm tấm mồ hôi, chết tiệt, anh không ngờ được bên trong sẽ chật hẹp như Mạn Ninh cấu vào vai anh"A...đau quá...đồ khốn này, ra ngoài nhanh...ư."Hắc Bạch Lam anh giây phút này có thể ra ngoài thì chỉ có bị điên thôi, anh dùng lực đi vào bên trong Mạn Ninh rơm rớm nước mắt, bên dưới đau như xé cơ thể cô làm đôi vậy. Anh nằm im đợi cô thích ứng, miệng khẽ vờn nhẹ cánh môi nóng ấm nằm bên trong đã dần lớn hơn, Lâm Mạn Ninh cũng đã thích ứng được kích thước của anh, cô bạo gan ôm lấy cổ "Cử động đi..ư..khó chịu quá."Hắc Bạch Lam chính là muốn nhìn thấy cô bé này mở miệng cầu xin mình, Lâm Mạn Ninh khó chịu"Anh bị liệt dương rồi sao? Ư..khó chịu quá..không được thì ra ngoài.."Mặt anh đen lại, cô bé này nói anh liệt dương sao? Anh dùng "Được lắm, bảo bối nhỏ, tôi sẽ cho em biết tôi có bị liệt dương hay không?"Anh nhấp mạnh vào bên trong cô, Lâm Mạn Ninh nắm chặt drap giường, lâu lâu cào cấu vào cơ thể "A...thoải mái quá..ưm...a...nhẹ..a..nhẹ thôi." Lâm Mạn Ninh cao hứng rên "Mệt quá...ư...không được rồi...a...dừng....dừng lại". Hắc Bạch Lam nguyên một đêm đè cô ra muốn không biết bao nhiêu lần, đến khi Lâm Mạn Ninh mệt mỏi ngất đi trong sung sướng thì anh mới bỏ qua cho rút tiểu đệ của mình ra rồi nằm xuống bên cạnh cô, từ từ chìm vào giấc ngủ. Cùng đọc truyện Tiểu Bạch Thỏ, Em Chạy Đâu Cho Thoát của tác giả Nguyễn Ngọc Trân Quế tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại 1x1, nữ sạch, sủng, sắc, ngôn tình hiện đạiNhân vật chính Hắc Bạch Lam và Lâm Mạn NinhLâm Mạn Ninh một ngụn liền "ăn" sạch Hắc Bạch Lam sau đó chuồn đi không để lại dấu vết với việc bị người ta "ăn" xong bỏ chạy rất tức giận, quyết định phải đi tìm cô bằng được, bắt cô chịu trách nhiệm với hành động của chỉ có thế, Lâm Mạn Ninh còn giống như chiếc vòng kim cô chuyên để đối phó với tính trăng hoa của Hắc Bạch Lam. Trời đất đều không thể khiến anh sợ, chỉ sợ mỗi việc cô biến mất. Một thuộc hạ đi ra đỡ Tần Á Á vào một chiếc xe rồi đưa cô ta về kí túc xá, chiếc xe chở anh và Lâm Mạn Ninh đi về biệt "Tiểu Á, hôm nay người cậu cứng vậy sao?" Lâm Mạn Ninh sờ lên ngực "Ngực của cậu đâu rồi, eo nữa, sao eo lại cứng thế?" Vừa nói cô vừa nắn bóp ngực và hông của Bạch Lam thở dài, ánh mắt tối sầm lại"Bảo bối, ngoan một chút."Lâm Mạn Ninh rụt tay lại, dụi dụi đầu rồi từ từ chìm vào giấc ngủ. Hắc Bạch Lam ôn nhu vén mái tóc của cô lên, không biết đối với vật nhỏ này anh có cảm giác gì lại đi điều tra cô rồi một lần nữa muốn là do trước nay cùng nhiều phụ nữ kinh nghiệm bây giờ đối với vật nhỏ này có chút tò mò và thấy thú vị, thôi kệ, cứ làm theo điều bản thân mình muốn đi dừng trước cửa biệt thự, Hắc Bạch Lam bế Tiểu Ninh vào trong nhà, hai tên vệ sĩ đi theo sau đứng ngay cửa. Người giúp việc thấy anh liền cúi đầu Bạch Lam lạnh lùng đi lên phòng, nhẹ nhàng đặt Tiểu Ninh lên giường, tiếp teo anh đi vào phòng tắm. Khi đi ra anh chỉ quấn mỗi chiếc khăn, nhìn vật nhỏ trên giường tiểu đệ của anh đã nhanh chóng đứng thẳng lên."Tít..tít..tít.." Lúc này có người gọi đến, anh cau mày nhấc máy lên, là Hàn Thiên Lãnh, dạo gần đây có con nhỏ liền quên đi người bạn này, bao nhiêu công việc anh cũng thay Hàn Thiên Lãnh quán xuyến, giờ lại định phá bữa tối của anh sao?- "Tôi mắc nợ cậu sao?" Hắc Bạch Lam dây bên kia có tiếng cười của khúc khích của trẻ con, Hàn Thiên Lãnh nói"Ngày mai có cuộc họp, cậu giúp tôi.."- "Giúp cái mẹ, tôi còn có việc, giao cho thư kí Hoàng đi." Hắc Bạch Lam tức giận nói rồi cúp máy, kể từ ngày Mộc Nhiên sinh, Hàn Thiên Lãnh như trở thành bà mẹ thứ hai vậy, ăn rồi suốt ngày ở nhà. Hắc Bạch Lam gọi điện cho thư kí Hoàng"Cuộc họp ngày mai cậu sắp xếp đi, nhớ làm việc cẩn thận."Thư kí Hoàng thở dài"Hắc tổng, lần này anh không định giúp tôi sao?"- "Tôi giúp cậu chuẩn bị công việc, vậy ai sẽ giúp tôi thỏa mãn nhu cầu?" Hắc Bạch Lam nói rồi cúp kí Hoàng ngoài kêu khổ thì chẳng biết làm gì. Hắc Bạch Lam đặt máy xuống rồi đi về phía này, Tiểu Ninh có chút lạnh nên co rúm lại, Hắc Bạch Lam ghé sát vào tai "Bảo bối, em lạnh sao?"Tiểu Ninh dường như nghe được câu hỏi của anh, cô xoay người"Ưm.."Hắc Bạch Lam gian tà hỏi lại"Vậy tôi sẽ giúp em làm nóng cơ thể nhé, từ trong ra ngoài sẽ nóng như lửa đốt."Tiểu Ninh cau mày, giọng nói này dễ nghe Bạch Lam xuống giường tìm chiếc cravat rồi cột hai cổ tay cô lại, anh mỉm cười"Bảo bối, một đêm vui vẻ."Anh cúi đầu xuống hôn nhẹ lên trán cô, hôn dần xuống đôi môi anh đào ấy, lưỡi anh liếm nhẹ lên ngoài rồi đi vào khoang miệng "Ưm..nước..ư.." Tiểu Ninh đưa lưỡi liếm lấy lưỡi anh, cô nghĩ đấy là dòng nước nên nhiệt tình đáp lại, quấn lấy lưỡi anh, dây dưa không tay anh đã bắt đầu phạm thượng lên cơ thể của cô, bàn tay anh đặt lên một bên ngực đầy đặn kia mà khẽ Ninh rên khẽ, anh đưa tay cởi đi chiếc áo của cô"Bảo bối, lần sau không được mặc áo như thế này nữa, biết chưa?"- "Ưm.." Tiểu Ninh khẽ mỉm cười hôn nhẹ lên ngực cô, Tiểu Ninh trong men rượu cảm nhận được ngực mình đang ướt, cô khẽ mở "Ưm.." Hắc Bạch Lam ngẩng đầu lên nhìn cô"Tỉnh rồi?"- "Là chú?" Tiểu Ninh hỏi lại mơ màng hỏi Bạch Lam cau mày, chú sao?- "Bảo bối, em còn nhớ tôi sao?"Tiểu Ninh gật đầu"Chú là người biến thái đó, chúng ta lại gặp nhau rồi."Hắc Bạch Lam cắn nhẹ lên đầu ngực cô"Không chỉ gặp nhau, tôi còn muốn em sẽ cảm nhận được tôi ở bên trong em một lần nữa."Tiểu Ninh ưỡn người"Ưm.."Hắc Bạch Lam hôn khắp cơ thể của cô, huyệt động đã sớm ẩm ướt, anh mỉm cười rồi liếm nhẹ lên "A..ưm...ư..a...ư.." Tiểu Ninh không ngừng thở Bạch Lam vẫn kiên trì với màn dạo đầu này, tiếp theo anh bỏ khăn tắm ra, tiểu đệ hùng dũng hiện ra trước Ninh nhìn vào nó không chớp mắt, lớn quá, còn lớn hơn cả những người đàn ông mà cô xem trong phim cấm Bạch Lam tích thú nhìn cô, đây là do hoảng sợ trước kích thước của anh hay là đã nhìn qua vật này nhiều lần rồi?Hắc Bạch Lam mỉm cười, cầm lấy tay cô đặt lên tiểu đệ của "Hự".- "A" Hai tiếng rên đồng thời vang lên, Tiểu Ninh nhìn anh, đối mắt phủ một lớp nước Bạch Lam mỉm cười"Thấy nó thế nào?".- "Lớn quá..ư.." Tiểu Ninh không ngần ngại nói ra suy nghĩ của Bạch Lam hài lòng gật đầu, anh khẽ tách chân cô ra rồi chen mình vào giữa đặt nhẹ tiểu đệ lên cửa mình của cô, hai tay đan nhẹ vào tay "Tôi vào nhé."Tiểu Ninh ngoảnh mặt sang nơi khác, bên dưới đã thèm muốn thứ kia đến phát điên, chỉ là cô giấu đi Bạch Lam dùng lực liền đi vào bên trong "A...sâu quá..ư...a" Tiểu Ninh thở Bạch Lam thật sự phát điên vì cái lỗ nhỏ ẩm ướt này của cô, anh nhẹ nhàng ra vào bên trong "A..ư..nhẹ..nhẹ chút..ư..a" Tiểu Ninh mặc sức rên lật người cô xuống, hai tay vòng ra trước ôm trọn lấy ngực cô rồi vào bên trong cô từ phía "Ư...nhẹ thôi..a..ư...chết mất.." Tiểu Ninh úp mặt vào Bạch Lam nằm xuống gần thân thể cô, ghé sát vào tai cô"Bảo bối, thấy thế nào?"- "Không được...dừng lại..ư..ư.."Anh mỉm cười xoay người đặt cô ngồi lên người mình, hai tay bị trói của cô giơ lên cao, anh bóp nhẹ ngực cô, bên dưới vẫn ra vào như vũ "Ư..a..ưm..a..a..a." Nguyên một đêm Hắc Bạch Lam giày vò cô đến phát mệt, Tiểu Ninh sau khi lên đỉnh đã ngủ thiếp đi, riêng anh vẫn như lúc đầu, không biết muốn cô bao nhiêu lần cho đủ. Hắc Bạch Lam bỏ qua lời nói của Lâm Mạn Ninh, anh cầm lấy chiếc máy tính bảng rồi bấm sang một bộ phim khác"Bảo bối, xem nhưng thứ này mà em không có cảm giác gì sao?"- "Cảm giác gì chứ? Tôi đã xem từ lâu rồi, chẳng có tí cảm xúc nào." Hắc Bạch Lam hỏi"Vậy sao em còn xem?"- "Tại vì quen rồi, nếu thiếu chúng, tôi sẽ cảm thấy như cuộc đời này thiếu đi thứ quan trọng vậy." Lâm Mạn Ninh Bạch Lam mỉm cười nằm xuống bên cạnh cô, Lâm Mạn Ninh hỏi"Này, chú không được nằm ở đây. Chú mau đi đi."- "Tối nay tôi đến đây là vì nhớ em, muốn ngủ cùng em." Hắc Bạch Lam nhìn vào ánh mắt của Mạn Ninh nhất thời đơ người, câu nói này của anh giây phút này rất chân thật, tim cô rung lên từng hồi, hai má nóng dần lên, cô chưa bao giờ trải qua cảm giác Bạch Lam xoay người nằm đè lên thân thể cô, anh rúc đầu vào cổ, ngửi mùi thơm nhè nhẹ trên cơ thể "Tiểu Ninh, nhớ tôi không? Tôi thì nhớ em, nhớ đến nổi không thể làm được việc gì."Chỉ mới một ngày không gặp cô anh có cảm giác mất mát đi thứ gì đó, cô với anh vốn dĩ không thuộc về nhau, tại sao cô lại làm anh quyến luyến như phải ban đầu chỉ nghĩ là vui đùa cùng cô thôi sao? Một ngày không gặp anh cảm thấy rất nhớ cô, cứ cho là nhớ hương vị của phụ nữ, nên anh đã gọi những người khác khi nhìn thấy họ anh lại cảm thấy rất chán ghét, lúc đó anh mới biết rằng mình thật sự nhớ cô. Nhưng không biết nhớ với tư cách Mạn Ninh thở nhè nhẹ, tim đập mạnh mẽ, người cô bõng chốc cứng ngắc lại, trên đầu giường chiếc máy tính bảng vẫn đang phát bộ phim Bạch Lam không thấy cô nói gì liền ngẩng đầu lên nhìn cô, Lâm Mạn Ninh ngượng ngùng quay mặt sang một bên. Hắc Bạch Lam xoay cằm cô lại rồi từ từ hôn lên môi hôn nhớ nhung chứa đầy ôn nhu, dịu dàng, Lâm Mạn Ninh bất giác quàng tay ôm lấy cổ anh, nhiệt tình đáp lại nụ hôn đến loạn hơi thở anh mới buông cô ra"Vì em tôi phải leo cửa sổ tận lầu ba chỉ để nhìn thấy em, nói với em rằng tôi nhớ em và muốn được ngủ cùng em. Em có thấy cảm động vì điều đó không?"Lâm Mạn Ninh khẽ đẩy anh ra"Cảm động gì chứ? Đây đều là chú tự làm, tôi không bắt ép cú."Bàn tay anh từ lúc nào đã đi vào bên trong áo cô, nhằm trúng bộ ngực mà xoa nắn, cô không hề mặc bra, thật dễ dàng cho việc hành Mạn Ninh giật thót người, miệng khẽ ngân nga vài tiếng. Hắc Bạch Lam cười gian tà rồi cúi xuống hôn lên ngực cô cách một lớp áo "Ư...a""""Cốc...cốc.." Lúc này tiếng gõ cửa vang lên, mẹ Lâm nói vọng "Lâm Mạn Ninh, con mở cửa ngay cho mẹ, đời thuở nhà ai có con gái nào lại không muốn ngủ chung với mẹ cơ chứ."Hắc Bạch Lam vẫn bình tĩnh hôn lên ngực cô, Lâm Mạn Ninh lo sợ đẩy anh ra, nhưng cơ thể lại rất quyến luyến với sự mê hoặc của "Lâm Mạn Ninh, con có nghe mẹ nói gì không thế? Mở cửa cho mẹ đi, được rồi, được rồi, con muốn đến kí túc xá thì ta liền cho con ở, mở cửa ra."Kí túc xá? Lâm Mạn Ninh đẩy anh ra, nhưng anh lại trừng phạt bằng cách cắn nhẹ lên đầu ngực "Ưm.." Lâm Mạn Ninh lấy tay che miệng mình lại, cô cố gắng điều chỉnh hơi thở"Mẹ...con.."Hắc Bạch Lam nhướn người lên hôn lên môi cô, mẹ Lâm cau "Làm gì thế hả?". Lâm Mạn Ninh khê vỗ vào vai anh, Hắc Bạch Lam cũng không làm khó cô nữa, anh thả đôi môi cô ra rồi tiếp tục hôn lên ngực Mạn Ninh nắm chặt drap giường"Con thấy ở nhà..vẫn tốt hơn...mẹ...con muốn đi ngủ...một mình.."Mẹ Lâm giận dỗi nói"Được, tôi cho cô không gian riêng, muốn làm gì thì làm, từ giờ đừng hòng sẽ được đến kí túc xá ở."Lâm Mạn Ninh kêu khổ, cô nhìn Hắc Bạch Lam, có phải vừa rồi cô hiền quá nên lão dê già này không thèm xem lời nói của cô ra Mạn Ninh đẩy anh ra"Hắc biến thái, chú mà không dừng lại thì cuối tuần này chú đi một mình, tôi sẽ không đi đâu."Hắc Bạch Lam liền dừng lại, anh khàn giọng hỏi"Vậy là em đồng ý rồi?"Lâm Mạn Ninh nói"Điều kiện là chú không được động vào phụ nữ từ giờ đến cuối tuần, ngay cả tôi."Hắc Bạch Lam ảo não đè nén lại dục vọng của mình, đến khi hơi thở của anh đều đặn lại thì Lâm Mạn Ninh đã ngủ thiếp đi, cũng chẳng còn cách nào khác, gặp được cô là vui lắm rồi, anh ôm lấy cô rồi chìm vào giấc ngủ, họ quên rằng chiếc máy tính bảng vẫn đang phát bộ hôm sau..."Cốc...cóc..cốc.." Lúc này có người gõ cửa phòng cô, mẹ Lâm "Lâm Mạn Ninh, không định đi học sao? Giờ này còn ngủ?"Lâm Mạn Ninh cau có lấy cái gối bịt tai mình lại, nhưng tiếng gõ cửa vẫn vang lên như chuông báo thức, cuối cùng cũng phải ngồi "Được rồi, con dậy ngay đây."Cô nhìn sang bên cạnh, chỗ đã trống từ lúc nào, ở đó có một cành hoa hồng màu đỏ, Lâm Mạn Ninh cầm này cũng khá lãng mạng đấy, cô mỉm cười rồi đi vào phòng một tuần Lâm Mạn Ninh chẳng còn gặp lại anh, ngay cả tên của anh cô cũng chẳng hề biết, chỉ biết được anh là Hắc biến thái, điện thoại cũng không có, anh dường như bốc hơi khỏi cuộc sống của anh, một tuần nay phải đi công tác, nhớ cô nhưng cũng chẳng làm được hai không biết rằng bản thân mình đang dần nảy sinh tình cảm với đối phương, nhưng lại cố tình xem nhau như người qua tuần, từ sáng Hàn Thiên Lãnh đã gọi điện nhắc anh đến đúng giờ, vừa xuống máy bay được ba tiếng đồng hồ, anh chỉ vừa kịp nghỉ ngơi ba mươi phút đã thay quần áo đến đón cô.

tieu bach tho em chay dau